Chợt nhớ...!

Ngày đăng: 28/11/2022 10:51 PM

    Ở một nơi xa, vừa vu vơ lướt đọc từng dòng tin tức, vừa trò chuyện cùng mẹ qua chiếc màn hình điện thoại. Chợt con bắt gặp một hình ảnh thân thuộc gợi nhớ câu chuyện thuở ấu thơ- câu chuyện về chàng thư sinh đi thi được mẹ già tự tay làm bánh ngũ sắc mang theo ăn dọc đường. Bất động đôi chút, hồn con dường như lại lần nữa quay trở về với những ngày xưa bình dị ấm áp...
    Con nhớ những chiểu Xuân được mẹ dắt tay dạo quanh khu chợ gần nhà, mua sắm một vài vật dụng trang trí cho căn nhà nhỏ thân thương của mình vào dịp Tết. Rồi bỗng nhiên, mẹ thấy con dừng hẳn lại trước gian hàng của cô Thu, chăm chú nhìn ngắm. Khẽ xoa đầu con, mẹ hỏi nhỏ:
    - Sao đấy con? 
    - Mẹ ơi bánh ngũ sắc kìa mẹ, thức bánh mà anh trai trong câu chuyện mẹ kể con dạo trước đấy phải không ạ?


    Mẹ đưa mắt nhìn theo bàn tay nhỏ đang chỉ vào khay bánh muôn màu muôn sắc trước mặt. Rồi mẹ cười - trìu mến và thân thương:
    - Đúng rồi đấy. Chà, bé con của mẹ giỏi quá nè! Mẹ mua bánh này cho con nhé?
    - Vâng! Con cảm ơn mẹ ạ!
    Con reo lên trong niềm hân hoan vui sướng, rồi hào hứng nhận lấy túi bánh từ cô Thu:
    - Con cảm ơn cô Thu ạ! 
    - Con mẹ Yến ngoan quá, cô Thu cho con thêm ít kẹo cau nè!
    Thế là hời thêm túi kẹo. Hôm đó về, con cười vui cả tối. Cầm trên tay hai túi quà, con tung tăng chạy nhảy khắp đầu xóm cuối ngõ để khoe cùng chúng bạn. Bầu trời hôm ấy hình như đẹp hơn mọi ngày, vẫn vầng trăng đó, vì sao đó, nhưng con lại thấy nó đẹp lạ thường mẹ ạ...
    Bỗng tiếng mẹ vọng ra từ chiếc điện thoại nhỏ đánh thức tâm trí con, bồi hồi con thủ thỉ: "Tết năm nay mẹ lại mua bánh ngũ sắc chờ con về mẹ nhé!"

     

    Chia sẻ:
    Bài viết khác: